XtGem Forum catalog
HOMEXổ sốChát
->Vì khi đã yêu->doan 5


Quay lại thực tại, bố mẹ cô vẫn cãi nhau chưa dứt, mỗi lúc một to tiếng hơn, anh nhìn thấy đôi vai cô run rẩy, đôi tay cô dần chuyển lạnh, hai bàn tay nắm lấy nhau, nhưng hình như cả hai đều bằng đá, lạnh toát mang trong đó những nỗi niềm riêng. Đúng lúc ấy, bé Bin đag nằm ngủ trên gác khóc toáng lên, Nhi theo thói quen chạy ngay lên, MInh đi theo. Cô bé ômlấy Bin vào lòng mà nịnh:
- Bé Bin của chị, sao mà khóc, nín đi nào, ko có gì đâu, chị thương em lắm, ngủ đi nào
Đứa bé nằm trong lòng chị mà ăn vạ, tay bấu chặt lấy áo Nhi, cô cất tiếng ru à ơi quen thuộc, lát sau, thằng bé đã ngủ ngon lành. Đặt nó nằm ngay ngắn trên giường,, cô nhìn nó thật âuyếm, và khẽ nói với anh:
- Gần sau này, mẹ em mới có bé Bin, em đã mong chờ nó lắm, nhìn thấy nó, có phải chịu thế nào em cũng thấy đáng. Anh xem, nó có đáng yêu ko?
- Có, rất đáng yêu, nó giốngem lắm
Nhi cười tươi nhìn anh. Bất giác, nước mắt anh rơi xuống. Cô giật mình, định cất tiếng, anh đã chặn lại:
- Ko có gì đâu, chắc do anh buồn ngủ quá thôi_môi anh cố gượng ra một nụ cười.
- À, đúng rồi, em xin lỗi, tại em mà anh mất ngủ một đêm rồi còn gì, anh về đi. _ cô kéo anh đứng dậy_ em cảm ơn anh nhiều lắm.
Cô đưa anh xuống tầng. Bố mẹ Nhi đã thôi cãi nhau, mẹ cô chỉ chờ cô xuống là lại lên trên phòng với Bin, bố cô ngồi thừ trên ghế, tay day day thái dương, cô đến bên cạnh bố: “Thôi muộn rồi bố đi ngủ đi”
Bố cô ậm ừ đứng dậy, nhìn Minh “Cảm ơn cậu đã lo lắng chocon gái tôi, xin lỗi đã làm phiền cậu quá”, “Ko có gì đâu bác, hai bác đi ngỉ, cháu xin phép về”
Minh bước ra cửa, tạm biệt Nhi, anh lặng lẽ về nhà, gió đêm cứ vờn quanh anh, nước mắt cố gắng kìm nén bây giờ vỡ òa ra, anh gục xuống khóc như 1 đứa trẻ, tim anh như đang bị ai đó bóp chặt, đôi mắt mờ đi vì nước mắt, đôi tai anh ù đi, xa xăm đâu đó trong tâm hồn, anhnghe thấy tiếng hát ru của Nhi, như đag ru chính tâm hồn anh, để quá khứ kia, tội lỗi kia mãi mãi ngủ yênNhững ngày cuối cùng của mùađông, anh và cô đã quen nhau đc hai tháng có lẻ, anh hay đưa cô đi chơi đây đó mỗi khi có dịp. Bố cô ko phản đối, vì một phần muốn cô bé thoải mái, ko phải giáp mặt với mẹ kế, phần khác, ông thấy yên tâm về Minh, ngày thường khi rảnh anhta hay giúp con gái ông ôn thi đại học, thi thoảng nói chuyện vơi Minh, ông biết Minh là người có chí, đôi mắt, khí chất rất có thần.
Hôm nay anh lại đưa cô đi chơi, nhưng khác mọi lần, anh đưa côđến một quán café nhỏ, nằm gọn trong một cái ngõ, ko sâu lắm, cứ như chủ quán cố tình làm vậy để tránh đi cuộc sống ồn ào, xô bồ ngoài kia. Bước vào quán café “Lặng”, đúng là rất “lặng”, bao trùm là tiếng nhạc jazz phát ra từ một chiếc máy quay đĩa cổ được chủ quán ưu ái đặt trên một chiếc bàn chạm khắc tinh xảo. Trên tường có treo rất nhiều những bức ảnh đen trắng các nghệ sĩ, Nhi ko biết ai cả, nhưng đều thấy trên tay họ cầm một cây saxophone. Quán ko đông lắm, ai cũng như đang chìm đắm trong một thế giới trầm bổng do tiếng nhạc tạo ra vậy. “Em ngồi xuống đi”_Minh kéo ghế cho cô.
- Chà, thằng bạn chí cốt. giới thiệu đi_có một người đàn ông đi tới
- Nhi à, đây là bạn anh, nó là chủ quán café này, còn Quang, đây là Nhi.. hàng xóm tao
- Em chào anh_Nhi mỉm cười chào Quang
- Ừ, chào em. Hôm nay em là khách quý của quán anh đấy _ Quang quay sang nháy mắt với Minh_ tao đã chuẩn bị hết cho mày rồi đấy.
- Cảm ơn đồng chí. Thôi mày lượn đi cho tao nhờ
- Thằng này đểu quá. Thôi ko dám làm phiền, 2 người cứ tự nhiên nhé
Nhi nhìn Minh ngạc nhiên: “Chuẩn bị gì vậy anh?”
- Hehe, bí mật ko thể bật mí. Em uống gì nào?
Nhìn anh cười ranh mãnh, cô cũng thấy sốt ruột, cô có cái tính tò mò mạnh mẽ lắm mà. Uống hết cốc sinh tố dâu tây mà vẫn chưa thấy gì, cô giục anh: “Nhah lên ko là em dỗi em về luôn đấy”
Anh cười cười nhìn cô ko nói, nháy cô nhìn về phía sân khấu nhỏ đằng sau lưng.
- Thưa toàn thể khách quý của quán, hôm nay “Lặng” có chương trình nhạc sống, mở đầu là sự trình bày của một nghệ sĩ ngiệp dư, nhưng cũng xin mọi ng' ủng hộ. Mời anh Minh lên sân khấu.
Nhi mở tròn mắt ngạc nhiên, nhìn theo anh lên sân khấu, quen anh ko phải là ngắn mà bây giờ cô mới biết a có tài lẻ này.
- Tôi xin gửi bản nhạc này đến người con gái ngồi dưới kia, mong cô ấy hiểu được tâm ý của tôi.
(mọi ng' nge nhạc ở đây nhé: http://mp3.zing.vn/bai-hat/The-Moon-Represents-My-Heart-Kenny-G/IW66ZFZA.html)
Nhi đỏ mặt. Tiếng nhạc vang lêntrầm bổng, nhẹ nhàng, nó đag len lỏi vào tim cô và khiến nó đập nhah từng hồi rộn rã. Sao cô ko hiểu được cơ chứ, lúc mưa lúc nắng, lúc vui lúc buồn, anh luôn ở bên cô. Anh luôn quan tâm cô rất nhẹ nhàng, nâng niu cô như thể cô là báu vật của anh vậy. Sau bố, anh là người thứ hai cô tin tưởng nhất trên đời này.
- Chà, đây chả phải là bản “The moon represents my heart” sao? Anh ấy tỏ tình tuyệt là thế mà ngày trước anh tỏ tình với em cứ như khúc gỗ ý_ cô gái bàn bên cạnh khẽ trách yêu anh chàng tội nghiệp của mình
Nhi khẽ cười, cô nhìn Minh và cũng bắt gặp được anh đang nhìn mình, cô nói bằng

(c) Coppyright by traibuon 2012